Chưng Cất Nghề Truyền Thông: Một Bữa Tiệc Chữ và Cảm Xúc.
- Trâm Phạm, Brand Expert.

- 26 thg 11, 2023
- 2 phút đọc
Đã cập nhật: 3 thg 10

Chuyện nghề-truyền-thông, được “chưng cất” bởi một story-teller chính hiệu con nai vàng không mơ-màng, càng không ngơ-ngác!
Dùng lại từ của Trang (chưng cất) làm tôi thấy vui vui trong lòng. Một niềm vui vừa sâu kín, vừa thoả hê giống như niềm hân hoan khi đọc sách của Trang, của một “tri âm” về con chữ.
Hồi Trang gửi bản thảo, tôi đã không thể hoàn thành nhiệm vụ được giao phó vì 800 lý do. Lúc cầm sách trên tay, tôi thiệt không chắc khi nào mình sẽ đọc hết để không phụ lòng bạn.
Vậy rồi, tôi đã “cày” hết, từng chữ (thậm chí còn phát hiện lỗi thiếu chữ do in ấn) trong 7 ngày, trên xe, trên máy bay, trên giường, trên bàn ăn, trên bãi cỏ cạnh bờ sông…
Trước và trên nhứt, tôi YÊU chữ của Trang. Giống như trót yêu chữ của Nguyễn Ngọc Tư, của Phan Việt, của Nguyễn Ngọc Thuần. Tôi thoả mãn nhấm nháp, ngấu nghiến bữa tiệc chữ Trang tặng. Cảm thấy mỗi chữ sao mà nó chuẩn xác, nó xốc nảy và nó sôi động đến vậy, hả Trang?! 10 năm 900 bồ chữ của bà nằm hết trong này???
Thứ thì, tôi cảm ơn Trang đã thật cụ-tỉ trong những câu chuyện kể. Thế giới của nghề-truyền-thông, trong đó có nhiều đoạn hồi ức tưởng-chừng-đã-quên của tôi, được Trang kể thiệt tỉ mỉ, tươi xoi xói như người ta vẽ con tôm với đầy đủ từng cái chân ngoe ngoảy (lại mượn tứ của chú Du Tử Lê). Nhờ vậy mà, tôi nghĩ, với những bạn trẻ muốn hiểu về nghề, hay muốn chắt lọc những insights, approaches,… sẽ tìm thấy được nhiều điểm-chạm qua từng câu chuyện với đầy đủ lý thuyết được thể hiện trong nhiều ngữ cảnh thực chiến đa ngành hàng, từ góc nhìn ngây ngô đến sành sỏi mà vẫn luôn chân thật của chính-chủ. Một cách dạy & học dễ tiêu hoá và gợi-hứng hơn đọc các sách chuyên ngành nặng phần mô-thức.
Với những người-cùng-thời với Trang, như tôi, những ghi chép của Trang như một bản sonata-dưới-ánh-trăng, tỏ rạng và khơi dậy những rung động đã phủ bụi thời gian. Và thú thật là tôi đã liên kết được vài điểm sáng cho công việc hiện tại nhờ những câu-chuyện-rất-lành-nghề của quyển sách.
Điểm "spoil" cuối cùng, tôi dành những yêu dấu cho chương ngắn nhất, mà hàm chứa sinh-tử tận cùng. Vẫn lối kể chuyện cụ-tỉ nhưng tôi nghĩ Trang đã chắt-lọc thật nhiều về hành trình đối diện với ung thư của chính mình. Ở đó, là những cảm xúc vẫn rất rạng-tỏ, rất Trang, trong những ngày mây mù âm u nhất. Ở đó, tôi nhớ đến Phi, đến Thảo, đến những cùng trời cuối đất mà hơn nửa đường đời mình đã may mắn đi qua… và biết ơn, “cũng chỉ vậy thôi”…
Gấp cuốn sách, lòng tôi mong Trang có thêm nhiều tháng ngày thanh nhẹ, bớt tự-khảo, thêm tự-tại. Để tôi có thể đọc thêm chữ của Trang nhiều lần nữa, dẫu có thể sẽ phải chờ, hơi lâu.




Bình luận